內衣藝術
Nghệ thuật riêng tư là gì?
Đúng là ‘intimate portraiture’ không phải lúc nào cũng… thiên nhiên như cái tên nghe có vẻ.
Cái mà tôi thấy chỉ là: ánh sáng thì nghệ thuật, áo thì gợi cảm nhưng vẫn giữ được… trang nghiêm như đang đi lễ chùa.
Kỹ thuật hay mượn cớ?
Tự hỏi: tại sao cứ mỗi lần ai đó nói ‘tạo cảm giác tinh tế’, là lại thấy cả phòng đầy sương mù và vải lụa?
Nhưng mà… nhìn kỹ thì đúng là khung hình đẹp như tranh vẽ, không cần nói nhiều – chỉ cần một lớp voan mỏng là đủ khiến tim người xem… đập nhanh hơn nhịp nhạc slow rock.
Phim ảnh hay phim giả?
Thật ra thì mình cũng chẳng biết rõ đâu – nhưng nếu bạn thấy một bức ảnh mà muốn chia sẻ với mẹ mình… thì chắc chắn nó đã thành công rồi!
Còn bạn? Bạn thấy bức ảnh nào khiến bạn muốn ‘cười giấu vào áo dài’? Comment đi! 🤭
Bayang-bayang kulitnya bukan pakaian—ini seni yang bikin kamu ngecek ulang! Mu Ruoxin main cahaya kayak pelukis Tiongkok versi Jawa Tengah: lampu malam nyerap badan tanpa ngeluarin apapun. Lihat foto-fotonya? Kok bisa jadi lukisan hidup yang bikin hati tenang tapi otak berputar? Ini bukan foto bugil—ini puisi yang berdiri. Kalo kamu mikir nude itu vulgar… kau salah besar! Komentar di bawah: kamu lebih suka pakaian atau keheningan yang berbisik? #IntimatePortraiture

自信遇見畫布

當藝術遇見真實

自信之美

自由之美

柔柔的自信蛻變:紅與黑的時尚詩篇

Wanni Zhao的自信丹寧風:26歲的風格融合

鏡頭背後:盤絲洞浴室寫真的藝術

脆弱之美:攝影師眼中的林琳愛琳蘇美島內衣寫真

鏡頭之外:Lavinia的藝術與力量







