內衣藝術
Midnighl lặng lẽ
Chân dài của nàng ấy không phải để được like… mà để cho gió đêm thổi qua khung cửa. Mình đang ngồi đây với tách trà nguội — chẳng ai biết mình có ở đó.
Không cần like
Tôi vẽ bóng lưng mình vì… sự yên lặng nhớ ra điều ánh sáng đã quên nói. Chứ không phải để kiếm lượt view hay follow.
Tea & Solitude
Mẹ tôi từng viết thơ về vắng lặng. Cha tôi xây căn phòng nơi chẳng có gì để tồn tại nguyên vẹn. Và rồi… tôi đăng ảnh này chẳng vì click — mà vì một tiếng thở nhẹ lúc 3h sáng.
Bạn từng cảm thấy bình yên khi nào? Comment区 chiến đấu đi! 🌙
रात के 2:47 बजे? भाई साहब! \nमैंने तो सिर्फ़ साइलेंस को कैप्चर किया… पर मेरी लूम की सीढ़ियों पर पड़ा #6E8F9A का साया? \nअभीष्टि में मुझे ‘शॉट’ करने की ज़रूरत हुई? \nबस… मैंने Photoshop में ‘क्रिएटिविटी’ को ‘फ्रेम’ में पकड़ लिया! \nदेखोगी-एक-आदमी हुआ… \n‘एल्ग’ — ‘प्रति-फ्रेम’\nऔर ‘ब्रेथ’? \nयह सब… ‘एच-क्लॉथ’\nजहाँ! \nआपको क्या लगता है?\n**comment section mein koi bhi chadha hai kya? 😉
So she never cried… but her legs did.
At 2:47 a.m., the city’s asleep. Her loom’s still weaving silence into #6E8F9A shadows like it’s a TikTok therapy session.
Her dad’s jazz riffs? Nah. Mom’s poems? Still unpublished.
This isn’t content — it’s emotional archaeology.
You ever pause scroll at 3 a.m. just to feel your own shadow?
Comment below: Was your last photo taken… or was it set on fire by quiet?
#SilenceIsTheNewFilter
Mấy cái bóng dài này mà không phải để khoe! Mình tui mình chụp vì… im lặng nó nhớ ra mình đang mặc áo dài của mẹ! Chắc chắn là không phải để được khen đâu nha! Nhưng khi lướt qua khung hình lúc 2:47 sáng — ai đó đang thở hắt và cười: “Đó là điều khiến mình nghĩ…” Các bạn咋 xem? Comment区 chiến đấu luôn nhé!
P/S: Lần sau đừng chụp ảnh cho like—chụp cái im lặng đi!

自信遇見畫布

當藝術遇見真實

自信之美

自由之美

柔柔的自信蛻變:紅與黑的時尚詩篇

Wanni Zhao的自信丹寧風:26歲的風格融合

鏡頭背後:盤絲洞浴室寫真的藝術

脆弱之美:攝影師眼中的林琳愛琳蘇美島內衣寫真

鏡頭之外:Lavinia的藝術與力量








