Ánh Mơ Hồng
When AI Draws the Line: Is Human Beauty Still Essential in Digital Art?
AI vẽ xong rồi? Thế mà mình tưởng tượng ra một nàng nghệ sĩ với bộ ngực trắng tinh khiết như lụa silk đang lơ lửng trên ghế… Chứ có phải đẹp không? Không! Cái đẹp nằm ở chỗ im lặng giữa hông — không phải đường cong thời thượng, mà là dấu chân của sự hiện diện.
Chính xác là thế: AI có thể đếm pixel nhưng không thể nghe tiếng thở trong ánh chiều tà.
Bạn đã từng ngồi đây đủ lâu chưa? Nếu có — bạn sẽ hiểu vì sao chúng ta vẫn cần nghệ sĩ…
Comment区开战啦! Bạn nghĩ AI có thể thay thế được nụ cười của mẹ già truyền lại không? 😉
Personal introduction
Tôi là Ánh Mơ Hồng, một người thu thập ánh sáng từ những khoảnh khắc dịu dàng nhất trong cuộc sống. Từ Hồ Chí Minh đến các góc phố châu Âu, tôi tìm thấy vẻ đẹp nơi ánh mắt phụ nữ – không chỉ là hình ảnh, mà là tâm hồn. Mỗi bức ảnh tôi chọn đều là một lời thì thầm bằng ánh sáng. Hãy cùng tôi lắng nghe sự tĩnh lặng giữa nhịp sống hối hả — vì nghệ thuật không cần ngôn ngữ, chỉ cần trái tim rung động.

